Ở nhà cách ly với cô chị xăm trổ chuppy

Nóng muốn chết mà áo mặc áo làm gì ? Vân Anh cười
– Chào cô con đi học ! Tui xuống liền ! Tiếng nói từ phía sau lưng Mạnh , thì ra là của thằng Tài và Hùng hai thằng bạn khá thân của nó . – Chi vậy ? Khuôn mặt trái xoan xinh đẹp , đôi môi căng mọng , mắt to tròn làm tăng độ dễ thương lên gập bội , mái tóc dài xõa sau lưng khẻ đưa theo từng cơn gío . Tui xuống liền ! – Nhanh đi Vân Anh trễ giờ rồi ! Khuôn mặt trái xoan xinh đẹp , đôi môi căng mọng , mắt to tròn làm tăng độ dễ thương lên gập bội , mái tóc dài xõa sau lưng khẻ đưa theo từng cơn gío . Mạnh và Vân Anh cũng bước ra khỏi lớp , đối lập với sự vui vẻ hằng ngày Vân Anh có vẻ buồn , thấy vậy Mạnh lên tiếng
– Nè ! Áo bà đâu ? Mạnh nhìn về phía mẹ Vân Anh chào rồi quay về phía Vân Anh chau mày
– Bà là chúa lề mề ! Thằng Tài cất giọng gọi về phía nhỏ bồ nó đang ngồi tám chuyện cùng Vân Anh
– Hương ! Mạnh nhìn về phía mẹ Vân Anh chào rồi quay về phía Vân Anh chau mày
– Bà là chúa lề mề ! – Thôi tui xin lỗi mờ ! Đám học sinh ùa ra khỏi lớp cười nói vui vẻ . – Kệ người ta nhiều chuyện ! , trong giây lát Mạnh như sững lại . Trà sữa không tui bao ! Câu nói của thằng Hùng làm Mạnh suýt sặc
– Thôi